Ma-ri vội vã lên đường, 39
Trẩy lên miền núi, đi vào thành kia
Thuộc về chi tộc Giu-đa,
Bước vào nhà của Da-ca, và chào 40
Ê-li-sa-bét, vợ ông.
Bà này nghe tiếng cô em mình chào, 41
Hài nhi trong bụng nảy mừng,
Thánh Thần tác động, bà kêu lên rằng:42
Thật em có phúc lắm thay!
Phúc hơn tất cả chị em trên đời. Hài nhi em hiện cưu mang
Rồi đây được phúc chúc khen muôn đời. Bởi đâu tôi được mẹ Người, 43
Mẫu thân của Chúa thương tình viếng thăm?
Tai tôi chỉ mới vừa nghe 44
Tiếng em chào hỏi, con tôi nảy mừng, Tuy còn trong bụng đã mừng.
Thật em có phúc vì em tin rằng 45
Chúa sẽ thực hiện nơi mình
Những gì Người đã phán cùng với em.
Bấy giờ, Ma-ri thốt lên: 46
“Hồn tôi hoan hỷ, ca khen Chúa Trời, Trí tôi hớn hở vui mừng 47
Vì Người là Đấng cứu độ của tôi. Phận hèn, tỳ nữ, bầy tôi(2), 48
Vậy mà Người đã khứng thương đoái nhìn, Từ đây đến hết mọi đời,
Sẽ khen tôi diễm phúc, đầy thánh ân.
Vì Người là Đấng Toàn Năng, 49
Làm cho tôi biết bao điều cao siêu.
Danh Người chí thánh chí tôn!
Từ đời nọ tới đời kia, Người hằng 50
Xót thương tất cả những người
Biết luôn kính sợ Chúa Trời thực tâm. Người vung tay thật quyền uy 51
Biểu dương sức mạnh, dẹp phường tự kiêu. Hạ người quyền thế kiêu căng, 52
Và luôn nâng dậy những ai khiêm nhường. Kẻ nghèo, ban của dư đầy, 53
Còn người giàu có đuổi về trắng tay. Người luôn độ trì Ít-ra,
Là tôi tớ Chúa, như Người hứa xưa 54
Với cha ông của chúng ta,
Vì Người nhớ lại tình thương của Người 55
Dành cho tổ phụ Áp-ram,
Và cho con cháu đến muôn muôn đời” Ma-ri ở với chị mình, 56
Khoảng chừng ba tháng mới quay về nhà.
(Gioakim Trương Đình Giai chuyển thành thơ)