Lạy Chúa,
Con chỉ là một dải lụa mềm và buông thả
Một dải lụa lấm bùn nâu bê bết
Ngày con chào đời, giải lụa ấy trắng tinh
Từ đáy cuộc đời con kêu lên Ngài, lạy Chúa!
Xin Người thương đưa dẫn lối con về
Về bên dòng suối mát trong xanh
Để gột sạch giải lụa đã nhàu nhò lấm láp
Một dải lụa đã dập vùi trong bão táp
Lã chã giọt ăn năn xin Ngài đừng chấp tội
*
Cuộc đời con vấp ngã biết bao phen
Đã có lúc uốn mình vào danh vọng
Đã buông xuôi theo tiếng gọi của kim tiền
Đã nhiều lần để lương tâm uyển chuyển
Đồng lõa với lá cờ hàng màu ủ rũ
cuộn mình trong tăm tối giấu nhỏ nhoi
Có lắm khi lượn lờ vào trác táng
Đã có lần tự mai táng chẳng xiêm y
Bay vô định trong miền đất của cơn say lạc thú
Rồi vắt vẻo vướng vào một cành cây trổ lá đắng cay
Sáng thức dậy như kẻ mộng du đi tìm cơn vọng ảo. . .
Ôi, lạy Chúa! Ngài là Biển Hồ Thương Xót
Xin hãy dìm giải lụa con đây vào Máu Thánh
Để bụi trần đừng vương bẩn tấm thân con
Con mong ước trở lại giải lụa tinh tuyền ngày đầu tiên ấy
Để được quấn vào chân Cha Chí Thánh yêu thương
Ôi giải lụa con đã vương màu tro xám xịt
Còn gì nữa đâu mà ước muốn thanh tao?!
*
Con ơi! Cha sẵn đợi!
Hãy cuộn tròn trong tim Cha để Cha gần con hơn nữa
Con là dải lụa Cha đã dệt bằng xương, bằng máu
Hãy vào đây ủ ấm trái tim Cha
Cha quá lạnh những ngày con đi tìm hư ảo
Bỏ mặc Cha với Biển Hồ Thương Xót
Hãy là dải lụa đào trong màu Máu của Cha đây
Nó sẽ trở nên tinh tuyền như ngày Cha mới dệt
Con bé nhỏ của Cha ơi, đừng bỏ Cha đi nữa!
Cha muốn con tắm mình trong Biển Hồ Thương Xót
Của tình yêu Cha đã tặng nhưng không
Cho nhân thế và cho dải lụa đào Ta yêu quý!
Ôi lạy Chúa, Con ngờ đâu hạnh phúc
Lại đến với con sau những hệ lụy cuộc đời
Như men rượu làm sôi bầu máu nóng
Dải lụa đào xin sưởi ấm trái tim Cha!
ngày nào dải lụa ấy còn vương thân trong gió bụi
Xin quấn chặt vào lòng Cha, Cha nhé!
Viết trong ngày lễ tôn kính Lòng Thương Xót Chúa năm 2008
Vũ Thủy |