Trời chiều một người thanh niên dáng vẻ giàu có nhìn thấy đôi giày cũ kỹ của người nông dân bên vệ đường. Người nông dân đang cố bổ những nhát cuốc cuối cùng xuống ruộng. Người thanh niên này ra ý định giấu đôi giày để xem người nông dân sẽ có biểu hiện thế nào khi không tìm được giày.
Ông cụ đầu bạc phơ ngồi phía bên kia đường thấy vậy liền nói với người thanh niên:
“Niềm vui chính đáng của con người có được khi mang lại niềm vui cho người khác chứ không phải khi gây ra đau khổ cho người khác. Là người giàu cháu hãy thử bỏ vào mỗi chiếc giày đó một đồng tiền vàng, rồi núp sau bụi cây chờ xem sự việc diễn ra thế nào”.
Người thanh niên làm theo lời khuyên của cụ già. Một lát sau người nông dân ra về, khi xỏ chân vào chiếc giày ông ta nhận thấy có vật gì cộm trong đó. Ông ta liền nhặt lên và vô cùng ngạc nhiên nhận ra đồng tiền vàng. Xỏ chân tiếp vào chiếc giày kia, ông ta cũng tìm thấy một đồng tiền vàng nữa. Vô cùng xúc động, người nông dân quỳ lạy trời phật đã cứu giúp gia đình trong cơn khốn khó, đói khổ. Anh thanh niên lặng người và những giọt nước mắt chảy dài trên má, anh đã học được một bài học quý giá về niềm vui chính đáng.
Mang niềm vui đến cho người khác sẽ tạo thêm cho mình niềm vui sống.
Niềm vui có thể lan truyền sang những người xung quanh, tạo không khí vui tươi phấn chấn.
Nhà văn, triết gia Đức, Johann Wolfgang von Goethe nói thêm:
“Niềm vui được chia sẻ, Niềm Vui sẽ nhân đôi”.
(Theo Danh ngôn cuộc sống (St)) |