NỐI KẾTTRUYỀN THÔNG

TRANG CHỦDIỄN ĐÀNLIÊN HỆ
CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI GIA TRANG GIÁO XỨ VƯỜN CHUỐI




GIÁO HỘI HIỆP HÀNH

ĐỨC GIÁO HOÀNG PHANXICÔ

PHIM KHÚC

Tham gia vào đời sống Giáo Hội

Tội lỗi & Thương xót | Tìm hiểu về Cựu Ước

HÌNH ẢNH

Hoài niệm về một vị linh mục
04.08.2014 10:46

Hoài niệm về một vị linh mục

Ai là những học sinh  của trường Pellerin của những năm 1964 trở về trước (tôi chỉ nói tới mốc nầy vì cuối niên khóa nầy tôi xa trường), chắc không thể nào quên nổi vị Linh Mục tuyên úy của trường, Cha Nguyễn văn Thích, đặc biệt nhìn bề ngoài, con người không tìm đâu ra một miếng thịt, toàn da bọc xương, ốm tong ốm teo, nhưng có lẻ Chúa cho Ngài hai lá phổi rất lớn, nên giọng nói oang oang, không phù hợp với thể trạng của một bộ xương có da bọc.

 Tôi là một học sinh bán trú, không có đạo, học từ năm lớp nhì cho đến năm đệ nhị tại đây, mấy mươi năm sau, tôi mới được trở nên một tân tòng.

http://tonggiaophanhue.net/home/images/stories/thang022011/anh%20-%20nha%20tho%20pc%20cu%20-%20650%20-%201.jpg

 

 

Cứ mỗi thứ Sáu đầu tháng, tất cã học sinhh đều tập trung về nhà thờ của trường để tham dự thánh lễ. Một điều làm cho tôi nhớ và mang theo trong suốt cuộc đời, những tháng ngày còn trong Quân đội, mặc dù chưa theo đạo, nhưng những lúc khó khăn hay  gặp những trường hợp nguy hiểm thì câu nói của Ngài sau khi tráng chén trước khi trở về ghế ngồi suy niệm, đều nghe rõ mồm một bên tai: “Một lưỡi đòng đâm vào cạnh nương long Đức Chúa Giêsu, giọt máu cuối  cùng  đã đổ ra, chứng tỏ tình yêu Ngài dành cho ta vô hạn …)
Mỗi Thánh lễ trong bảy tám năm  trường các ngày  thứ Sáu đầu tháng, không có  một câu suy niệm nào khác ngoài câu nầy. Tụi tôi, 4 đứa không có đạo, hễ Ngài tráng chén xong, xếp khăn đặt lên chén, là chúng tôi cúi xuống cùng nhau nói trước câu  suy niệm của Ngài, coi thử có sai hay Ngài nói khác không. Nhưng không, vẫn cử chỉ và giọng nói đó. Cho đến mấy chục sau, mãi tới bây giờ tôi không còn nhớ được một kỹ niệm nào của mái trường mà độc nhất hình ảnh,  câu nói và giọng nói ấy vẩn ám ảnh, vẫn bên tai.
Tôi nghĩ đó cũng là hành trang mà Ngài trang bị cho tôi sau nầy trở nên con cái của Chúa.
Tôi xin ghi một đoạn với dấu hỏi trong ngoặc. Đối với các Tân tòng khác, có lẻ tôi là người gặp khó khăn nhiều nhất từ khi học giáo lý cho đến khi nhận Bí Tích rửa tội. Quý vị cũng đã biết Trường Pellerin thời đó là nhà Dòng Sư Huynh, học sinh không cần biết lương hay giáo, vào lớp là phải học từ Kinh Nghĩa cho tới Phúc Âm, đọc kinh hôm mai, nhật một, tất cã đều bằng tiếng Pháp, có trả bài, có điểm và có cả roi mây. Cho dù cất dấu bao nhiêu năm đi nữa nhưng khi gợi lại thì vẫn nhớ, không 100% thì lõm bõm từng đoạn kinh tiếng Pháp, sau khi làm đơn xin theo đạo,  tôi được Cha Sở Phũ Cam thời đó gởi cho chị MadaLêNa Trương Thị Lý dạy.
          Tôi đã 2 lần bị hoãn lễ rửa tội, từ lễ bổn mạng Giáo xứ, kính hai  thánh  quan thầy Phểô và Phaolô, qua Đại Lễ Giáng Sinh, rồi cuối cùng đến ngày bổn mạng thánh Phaolô trở lại 25 tháng giêng. Chiều 24, tôi được gọi lên trước bàn nhỏ trên cung Thánh, đặt tay lên sách Phúc Âm, thề 3 lời. Không hiểu nghi thức nầy dành chung cho mọi Tân tòng hay chỉ đặc biệt cho tôi? Tôi cũng đã đở đầu rất nhiều Tân Tòng, sao không nghe con cái linh hồn họ hỏi tôi điều nầy?)
          Gặp lại lần thứ hai.
          Trích hai câu Thơ  trong bài nên Thánh của nhà thơ Cát Trắng :
…Khi chung quanh đang cay đắng ngậm ngùi
   Biết chia sớt tìm vui trong Chúa…
          Đọc hai câu thơ, tôi gợi nhớ tới Ngài, tôi xin mạo muội ghi theo cách  nhìn và suy nghĩ của cá nhân tôi:
          Ngài  là một vị Thánh, bởi vì trong cuộc đời tôi chưa từng thấy ai có lối hành xử như Ngài.
          (…)  Biết chia sớt tìm vui trong Chúa…
          Khi chung quanh đang cay đắng (…)
          Nghề của tôi là nghề xe đạp thồ, bến xe là tổ xe thồ cầu Phủ Cam, phía bên nầy cầu là đường Phan Châu Trinh, còn bên kia cầu, là đường Phan Đình Phùng. Ngồi bên nầy nhìn qua bên kia,  cổng ra vào Nhà Chung rất rỏ.
          Một buổi sáng nọ trong cổng đi ra một vị LM, nhìn qua là biết ngay đó là Cha Thích, thời đó có hai ông cha ốm như nhau đó là ông Cha  giáo xứ Tiên Nộn và Ngài, Ông Cha Tiên nộn có dáng đi thắng đứng, còn Ngài thì hơi nghiêng và bước đi chậm, chiếc nón lá rộng vành, cái áo đen hai vạt, người ta hay gọi đó là áo cháo chè. Tôi thấy Ngài ra khỏi cổng  như sắp sửa  lên cầu, tôi vội vàng dẫn chiếc xe đạp chạy qua, có nghĩa là  chạy qua kiếm  mối, vì thường các Ngài đi bao giờ cũng cho tiền rất hậu, trong túi có mấy  là cho mấy. Tới đầu múi cầu,  tôi hỏi Ngài:
-      Thưa Cha, Cha muốn đi đâu, con đưa Cha đi ?
    Ngài không nói đi đâu  mà nói chuyện, nói rất lâu, rồi hỏi qua lý lịch cuối cùng  Ngài hỏi .
-      Sáng nay anh đã ăn chi chưa ?
Tôi trả lời :
-   Dạ có, mấy khúc sắn (củ mỳ)
Ngài thọc tay vào túi áo moi ra một gói  giấy, Ngài nói :
-   Phần ăn sáng của Cha, anh dùng thêm mà đạp xe cho mạnh.
Tâm tình một hồi Ngài trở  lại Nhà Chung, tôi hỏi tại sao Cha không đi đâu đó, Ngài nói thôi ngày khác.
Mấy hôm sau cũng trang phục như trước  Ngài đi ra tôi cũng vội chạy đón , cũng một gói thức ăn Ngài moi trong túi ra cho tôi,  hỏi thăm  vài ba câu Ngài nói  Ngài rất muốn đi bộ, Ngài qua cầu đi theo đường Phan Chu Trinh về hướng An Cựu, gần 10 giờ  sáng trời rất nắng thấy Ngài đi trở về lại, đi rất chậm, tới gần thì thấy Ngài đi chân đất,  đầu không đội nón, tôi   nhảy xuống đạp  đón Ngài, tuyệt đối Ngài không chịu leo lên xe, tôi hỏi :
-           Nón và dép của Cha quên nhà nào rồi  để con chạy tới  lấy cho,đi chân đất đạp mảnh chai là què chân , già rồi mà ngồi một chổ thì cực lắm.
Ngài nói :
-          Cha cho họ rồi, chạy gạo nuôi con mà chạy chân đất lỡ què thì cực cã nhà.
Nón cũng cho mấy chị buôn bán rồi, đi ngoài chợ cã ngày mà không có chi che đầu  họ đau thì gia đình họ khổ hơn mình.
 
Rồi tôi  bỏ nghề xe  đạp  thồ, theo người ta đi lên núi tìm trầm, mỗi chuyến đi  từ 15 tới 20 ngày, về nhà nghĩ vài ba hôm lại đi tiếp, thời gian  sau hỏi thăm thì  mới biết Chúa đã gọi Ngài khá lâu rồi.
 
………. ( Tôi cảm thấy Thánh không còn xa nữa
              Thánh rất gần ở giữa chúng ta
              Thánh chan hòa tình  yêu Chúa bao la
              Yêu cuộc sống và yêu ta luôn mãi  ) ……..
               Trích  Thơ của Cát Trắng.
 
Gioan B. Nguyễn Đăng Ngôn

 

 




(Theo tonggiaophanhue.net)

BÀI CÙNG CHUYÊN MỤC:

BÀI MỚI NHẤT:

 Hòa Bình theo Kinh Thánh [02.07.2023 23:57]



Highslide JS
Sơ đồ đường đi đến giáo xứ Vườn Chuối
Bản quyền (c) 2010 thuộc về GIÁO XỨ VƯỜN CHUỐI
Địa chỉ: 199/40/6 Cách Mạng Tháng Tám , Phường 4, Quận 3, TP. HCM
Thiết kế web Ngôi Sao Số