NỐI KẾTTRUYỀN THÔNG

TRANG CHỦDIỄN ĐÀNLIÊN HỆ
CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN VỚI GIA TRANG GIÁO XỨ VƯỜN CHUỐI




GIÁO HỘI HIỆP HÀNH

ĐỨC GIÁO HOÀNG PHANXICÔ

PHIM KHÚC

Tham gia vào đời sống Giáo Hội

Tội lỗi & Thương xót | Tìm hiểu về Cựu Ước

HÌNH ẢNH

Viết cho người anh em sắp chịu tác vụ linh mục
29.05.2014 20:55

Viết cho người anh em sắp chịu tác vụ linh mục

 

 

Đôi găng tay của người Thầy Thuốc và Đời người Linh mục

Anh em thân mến, chỉ còn không lâu nữa mình sẽ được hiệp cùng với anh em trong tâm tình tạ ơn Chúa, vì tác vụ linh mục mà Ngài sắp sửa truyền giao cho anh em. Mình không biết chia sẻ gì hơn, ngoài việc nhìn lại chính hành trình cuộc đời linh mục của mình để tạ ơn, và rút ra một vài bài học mà trong suốt 10 năm linh mục mình được Chúa và những người đi trước dạy dỗ cho. Mình hy vọng rằng những tâm ý này sẽ giúp anh em suy tư trong hành trình thật tuyệt vời mà cũng sẽ rất nhiều thử thách mà Chúa sắp giao phó cho anh em.Mình xin mượn hình ảnh của đôi găng để chia sẻ với anh em một vài yếu tố của đời sống linh mục cho dù không thể nói hết được.

Là một người thầy thuốc, hay nhân viên y tế, anh em mình không ai mà không từng sử dụng đôi găng để thăm khám và chăm sóc vết thương cho bệnh nhân của mình, đôi găng nó gắn liền với nghề nghiệp của mình tuy rằng nó thật bình thường, rẻ tiền, và mình gần như dùng nó hàng ngày cho những việc nhỏ nhất của một người thầy thuốc nhưng nó thật cần thiết để chạm đến vết thương của người bệnh, để khâu vá vết thương đó, chùi rửa nó... không có nó chúng ta khó có thể làm việc được một cách an toàn, và đôi khi còn làm hại cho bệnh nhân nếu tay mình không sạch.

Cuộc đời linh mục mà anh em sắp lãnh nhận đây dường như nó cũng có một chút dáng dấp của đôi găng y tế mà anh em mình xài hàng ngày. Chúa sẽ dùng chúng ta như người thầy thuốc dùng đôi găng để chạm đến người bệnh nhân. Chúng ta không là gì khác ngoài là một điểm nối mỏng dòn giữa Chúa và con người.

Khi chúng ta bắt đầu thăm khám , mổ vết thương hay làm thủ thuật cho bệnh nhân, chúng ta phải chọn đôi găng vừa với bàn tay mình nếu rộng quá sẽ bị vướng và làm thao tác của chúng ta không chính xác, ngoài ra nó cũng phải đủ mềm để ngón tay chúng ta dễ hoạt động và uốn theo ngón tay của mình, đủ bền để không bị rách khi đang làm việc, và phải thật vô khuẩn để không làm nhiễm trùng vết thương và có thể chạm vào bất cứ vết thương nào.

Theo mình thì người linh mục của Chúa cũng phải có những tố chất như đôi găng vậy. Cuộc đời chúng ta giờ đây sẽ uốn nắn theo bàn tay Chúa và nó chỉ được khít với bàn tay Chúa chứ không thể cho chính nó, không thể quá rộng đối với sự tự do của mình, và không thể quá hẹp hòi làm cho Ngài không thể đưa bàn tay Ngài vào.
Như đôi găng, phải mềm, người linh mục nếu quá cứng nhắc làm sao Chúa có thể dùng người ấy bằng đôi tay của Ngài mà ôm lấy tâm hồn đang thương tổn của tha nhân? Vì thế, là linh mục chúng ta cũng phải mềm mỏng và biết uyển chuyển theo thánh ý của Chúa và theo vết thương của dân Ngài. Hơn nữa khiêm nhu và mềm mỏng cũng chính là yếu tố chính của người linh mục!

Chắc anh em đã không ít lần nghe người giáo dân phàn nàn về một vị linh mục nào đó, khi còn làm thầy rất là dễ thương! Nhưng sao khi chịu chức rồi, trở nên khó chịu, cứng ngắc, đa nghi, và nhỏ nhoi trong từng việc! Người ta nói, phải chăng khi làm thầy chưa có chức, và còn nhỏ bé, còn biết lắng nghe, khi có chức rồi thì coi mình như ông trời con! Sự quan sát của người giáo dân là có lý do, có thể họ xét đoán trên nhiều khía cạnh. Nhưng nếu nhìn sâu vào đời sống ơn gọi và nội tâm của từng người chúng ta có thể hiểu rằng, khi linh mục nghĩ rằng mình đã được trao cho một chức vụ, một quyền hành, tự dưng người đó sẽ trở thành người cứng rắn và độc đoán...
Nhưng nếu chúng ta nhìn vào đôi găng tay, và hiểu rằng, tác vụ của chúng ta, chỉ là đôi găng của Chúa, chỉ dùng bởi Chúa, và phục vụ con người của Chúa trong anh chị em, chúng ta sẽ hiểu rằng mình cần phải mềm mỏng,phải biết uyển chuyển, và ý thức rằng mình chỉ là công cụ của Ngài

Đôi găng của người thầy thuốc cũng phải bền, tưởng tượng chúng ta xài một đôi găng dỏm, vừa mới đưa tay vào thì nó đã rách, làm sao chúng ta có thể thực hiện các thao tác băng bó vết thương cho bệnh nhân được, thậm chí mình còn có thể làm cho bệnh nhân bị nhiễm trùng thêm. Cũng thế đối với người linh mục, tính bền bỉ và kiên trì theo Chúa, không phải chỉ được thể hiện qua việc mình tiến lên bàn thánh mỗi ngày và còn làm linh mục sau bao nhiêu năm... . Bền bỉ theo Chúa, là một hành động bền bỉ hiến dâng mình mỗi giây phút và qua mỗi công việc. Bền bỉ trong cầu nguyện và trong kinh nguyện, bền bỉ trong việc lãnh nhận bí tích hoà giải, bền bỉ trong việc tha thứ cho tha nhân,bền bỉ yêu thương con người... bền bỉ hy sinh chính mình, bền bỉ cho đi, bền bỉ vác thập giá... vì tất cả những hành động đó đều là hành động của chính Chúa Giêsu, Đấng đã bền bỉ đến cùng trong yêu thương và tha thứ cho từng người chúng ta, bất chấp thập giá và đau khổ . Và Ngài đã muốn trao cho chúng ta tác chính tác vụ yêu thương bền bỉ ấy! Chúng ta có thể nhìn thấy gương bền bỉ ấy qua cuộc đời của Thánh Camillo, của Đức Hồng Y Thuận, Thánh Giáo Hoàng Gioan Phao lô 2... các vị là những nhân chứng của một cuộc đời bền bỉ theo Chúa, và chấp nhận bất cứ thử thách nào.

Chắc anh em cũng có thể nhận ra được nhiều câu chuyện bền bỉ và không bền bỉ của linh mục ngày nay... có người không bền bỉ trong kinh nguyện, và từ từ để cho ma quỉ cám dỗ đi theo những thứ khác, có người không bền bỉ trong hành trình tha thứ và cho đi của mình, trở nên người xét đoán khó gần... Vậy là đôi găng của Chúa, chúng ta phải tự hỏi mình, còn điều gì trong con mà con thấy mình chưa thật sự bền bỉ với Chúa, chưa bền bỉ trong yêu thương và tha thứ? Và xin Chúa cho mình ơn bền bỉ ấy.

Chúng ta cũng biết đôi găng không lựa công việc, chính nhờ đôi găng mà người thầy thuốc có thể chạm vào bệnh nhân dễ dàng, có thể chạm vào những gì là dơ bẩn nhất của bệnh nhân. Là linh mục của Chúa cũng vậy, không phải linh mục là người chỉ ăn trên ngồi trước, chỉ chọn những việc mình thích, những gì mà được nhiều người chú ý đến, và né tránh những công việc hèn mọn, những nơi hẻo lánh xa xôi, nghèo hèn...
Có nhiều giám mục rất mệt mỏi trong việc thuyên chuyển một vài linh mục đến những nơi xa xôi hẻo lánh mà họ không chịu đến. Có vị bề trên không thể thuyết phục anh em linh mục của mình nhận một sứ vụ mà không có tiền và không có danh vọng.
Chúng ta không có quyền lựa chọn trước mặt Chúa, chúng ta là đôi găng của Chúa. Chúng ta phải là những người dám đến những nơi bần cùng nhất,và không ngại ra đi sau khi Chúa gọi chúng ta đi từ chỗ sang trọng đến chỗ thấp hèn.

Đôi găng của người thầy thuốc phải sạch và vô khuẫn để có thể chạm đến bất cứ vết thương nào của bệnh nhân, mà không làm cho vết thương đó nặngthêm bằng việc đem vi khuẩn vào trong vết thương đó... Người linh mục, không chỉ giữ cho mình vẻ trong sạch và lành thánh bên ngoài, nhưng phải trong sạch và lành thánh từ trong suy nghĩ, lời nói, và hành động. Cuộc đời người linh mục sẽ phải chạm vào rất nhiều vết thương của dân Chúa, đặc biệt là vết thương trong tâm hồn họ, trong gia đình họ... vậy mà không ít người linh mục, đã làm cho vết thương đó sâu hơn, bằng chính lời nói của mình, bằng hành động thiếu suy nghĩ của mình, và những điều đó, đa số đến từ trong tâm hồn thiếu trong sạch và sự tự kiêu của họ.... Hãy nhớ thường xuyên tẩy rửa tâm hồn mình qua việc năng nhận bí tích hoà giải, gặp cha linh hướng để luôn được nhận biết về mình và can đảm để cho mình được thanh tẩy và không làm tổn thương người khác.

Sau cùng, đôi găng nó không được dùng nữa sẽ được tháo ra, nhường cho đôi găng khác và công việc khác của bàn tay người thầy thuốc, nó cũng giống như một tinh thần phó thác và hiến dâng tuyệt đối cho Chúa trong đời người linh mục. Đến một lúc nào đó, khi mình đã hoàn thành việc Chúa cần nơi mình, mình sẵn sàng rút lui theo thánh ý Chúa, và tin rằng tất cả những gì mình làm được đều nhờ vào bàn tay và ân sủng của Ngài. Chúng ta không bám lấy thành công mà cho rằng nó là của mình, từ mình mà ra, từ khả năng mình mà có... chính lúc chúng ta nghĩ mình như vậy, chúng ta trở nên kiêu ngạo và gạt Chúa ra ngoài cuộc đời của mình.

Chỉ còn vài ngày nữa anh em sẽ tiến lên bàn Thánh của Chúa. Hãy là đôi găng, của Ngài, để đón nhận thân thể của Ngài, hãy là đôi găng mềm mỏng,bền bỉ, và tinh tuyền của Chúa, để Chúa có thể dùng chúng ta cho công việc cứu rỗi của Ngài, Amen.

P.S: Anh em sắp được cùng nhau lãnh tác vụ Chúa giao phó, như đôi găng vậy, cho dù có những lúc có một chiếc găng mà thôi, nhưng ai nhìn vào cũng biết là sẽ còn một chiếc nữa đâu đó... cuộc đời linh mục chúng ta luôn cần có anh em đồng hành, và sẽ không có một công việc nào Chúa giao mà chúng ta có thể hoàn thành nếu thiếu sự cộng tác và hiệp thông của các anh em khác... như đôi găng phải có đôi, như việc Chúa luôn sai hai môn đệ lên đường, vì thế chúng ta luôn được nhắc nhở gắn bó đến cộng đoàn đến anh em của mình, và tạ ơn Chúa ban cho mình chiếc "găng" còn lại đó, để mình có thể hoàn thành bổn phận của đôi găng của Chúa.

Ngày (25/5) là lễ sinh nhật Thánh Camillo, và cũng là lễ nhớ những vị thánh tử đạo vì Đức Ái: các anh em tu sĩ trong dòng chúng ta đã chết vì phục vụ bệnh nhân: xin Cha Thánh và các anh em Tử Đạo của Đức Ái cầu bầu cùng Chúa cho mỗi người chúng ta.



Lm Lê Thanh Bao

(Theo Vietcatholicnews)

BÀI CÙNG CHUYÊN MỤC:

 Phải chăng con điên? [26.03.2016 09:36]
 Dòng BIỂN ĐỨC [11.07.2014 11:29]
 Nghịch lý của đời tu [27.05.2014 19:56]
 Súp ơn gọi [29.09.2013 15:58]
 Linh mục, người là ai? [22.08.2013 13:20]
BÀI MỚI NHẤT:

 Hòa Bình theo Kinh Thánh [02.07.2023 23:57]



Highslide JS
Sơ đồ đường đi đến giáo xứ Vườn Chuối
Bản quyền (c) 2010 thuộc về GIÁO XỨ VƯỜN CHUỐI
Địa chỉ: 199/40/6 Cách Mạng Tháng Tám , Phường 4, Quận 3, TP. HCM
Thiết kế web Ngôi Sao Số