Một sớm tinh sương
Chúa cùng con chơi trò cút bắt
Con nhắm mắt
Sợ con buồn Chúa chẳng dám trốn xa
Vừa mở mắt ra
Con nở ngay nụ cười đắc thắng
Và cũng có một chiều nhạt nắng
Chiều lòng con
Chúa lại chơi trò chơi cút bắt
Lần này Chúa nhắm mắt
Chẳng sợ Chúa buồn, con lẩn trốn thật xa
Không muốn Chúa tìm ra,
Con sa vào giữa bể dâu
Giữa rừng sâu hun hút của cuộc đời.
Hốt hoảng,
Chúa cất tiếng gọi tên con, gọi thật to
Con có nghe nhưng giả vờ điếc lác
Rồi buông hồn lả lơi theo tiếng nhạc
Quay cuồng trong ảo giác vũ trường đêm
Rượu nồng hoan lạc uống say mèm
Con quên mất cái trò chơi cút bắt.
Chúa đến gần lay gọi con tỉnh giấc
Chấp chới mắt nhìn, con gạt Chúa ra xa
Như xua đuổi người dưng nước lã.
Thoáng trĩu buồn
Chúa lặng lẽ bước ra
Giữa tiếng cười của lũ bạn con – khả ố.
…
Đêm trở vắng
Đèn sân khấu đã nhạt màu
Bản tăng-gô trữ tình đã tắt tiếng từ lâu
Đời ném con trở lại chốn rừng sâu
Đêm hoan lạc đã trở nên đau sầu
Trái tim con ngập tràn cay đắng
Con đơn côi giữa rừng đời hoang vắng
Bơ vơ hãi hùng chẳng biết cậy trông ai…
Thì chính Ngài
Ôi Thiên Chúa
Ngài đã đến bên con với tình yêu chan chứa
Chẳng một lời trách móc lỗi lầm xưa.
Vẫn đôi mắt nhân từ
Thương nhìn con âu yếm
Đưa con về như dắt thuyền về bến.
Để lại cùng Ngài chơi trò cút bắt hôm nao.
…
Lòng con những nghẹn ngào
Tình Ngài bao dung quá
Đời con nhiều vấp ngã
Trắng tay …
Chẳng còn chi để đền đáp ơn cả nghĩa dày
Chỉ còn lại đây lòng con sám hối
Và dòng lệ ăn năn than khóc tội đời.
Sr. Maria Xuân Bích
|